Hoàn cảnh ra đời "Thành phố sương mù" - ca khúc được viết riêng cho giọng ca Như Quỳnh
"Thành phố sương mù" là ca khúc được nhạc sĩ Huỳnh Anh sáng tác sau năm 1975 dành cho giọng hát của ca sĩ Như Quỳnh.
CA KHÚC "THÀNH PHỐ SƯƠNG MÙ"
- Tác giả: Nhạc sĩ Hoàng Anh
- Thể loại: Nhạc trữ tình
- Năm ra đời: Đầu thập niên 2000
- Ca sĩ thể hiện tiêu biểu: Như Quỳnh
Ca khúc "Thành phố sương mù" ra đời trong hoàn cảnh nào?
Nhạc sĩ Huỳnh Anh (1932 - 2013) chính là "cha đẻ" của ca khúc "Thành phố sương mù". Ông chắp bút viết ca khúc này vào đầu thập niên 2000.
"Thành phố sương mù" là một trong hai ca khúc hiếm hoi được nhạc sĩ Huỳnh Anh sáng tác sau năm 1975 (ca khúc còn lại là "Rừng lá thay chưa"). Cả hai ca khúc này đều gắn liền với tên tuổi ca sĩ Như Quỳnh. Trong đó, ca khúc "Thành phố sương mù" được viết riêng cho giọng hát của Như Quỳnh.
Về hoàn cảnh ra đời, theo một số tư liệu, nhạc sĩ Huỳnh Anh viết ca khúc này khi ông đang là tài xế lái xe taxi ở thành phố San Francisco - đó vùng đất rất nhiều sương mù. Có không ít khán giả nghĩ rằng, ca khúc viết về thành phố xinh đẹp Đà Lạt, nhưng thực tế, ca khúc viết về San Francisco. Nhiều khán giả nhầm lẫn như vậy là vì cái không khí lãng đãng được miêu tả trong ca khúc gần với thành phố sương mù Đà Lạt. Vậy nên khi nghe hát có nhiều người liên tưởng đến Đà Lạt xưa.
Có thể bạn chưa biết, MV "Thành phố sương mù" của Như Quỳnh do trung tâm Thúy Nga thực hiện vào năm 1999, do Tùng Châu hòa âm, Đinh Anh Dũng làm đạo diễn với những hình ảnh thực của Đà Lạt năm xưa.
Dưới đây là lời ca khúc "Thành phố sương mù":
Thành phố sương mù,
Mưa mùa chớm thu
Trời mây xanh nhạt mùa, ôi buồn sao...!
Tôi hay lang thang đường phố nhỏ, quán đìu hiu,
Một mình đêm đến tìm về,
Một người bỏ quên thành phố...
Từ thuở xa người, mây mùa lá rơi
Người đi xa thậ rồi, xa tầm với...
Nửa đêm thâu đêm nằm nhắc chuyện cũ ngày xưa
Để nghe cay tìm mắt,
Để nhớ thương nghẹn ngào...
Mây
Vẫn bay trên vùng thương nhớ,
Mưa vẫn rơi,
Trên thành phố quạnh hiu
Em ra đi, thành phố xa đất lạ
Quên một người, quên cả lối trăng sao
Rồi có đêm nào,
Mưa về nhớ nhau?
Đọc thư xanh ngày nào thêm buồn đau...
Đêm nay qua con đường xưa, lạnh buốt bờ vai
Đường khuya ta một bóng, giữa thành phố sương mù...
"Thành phố sương mù" và câu chuyện tình buồn
Trong ca khúc "Thành phố sương mù" không có bất kỳ chữ nào nhắc đến thành phố Đà Lạt. Nhưng giai điệu và lời hát lại mang cái không khí lãng đãng đặc trưng của thành phố Đà Lạt. Xen lẫn vào đó là tâm trạng của một người từng trải qua chuyện buồn trong tình yêu:
"Thành phố sương mù,
Mưa mùa chớm thu
Trời mây xanh nhạt mùa, ôi buồn sao...!
Tôi hay lang thang đường phố nhỏ, quán đìu hiu,
Một mình đêm đến tìm về,
Một người bỏ quên thành phố...
Từ thuở xa người, mây mùa lá rơi
Người đi xa thậ rồi, xa tầm với...
Nửa đêm thâu đêm nằm nhắc chuyện cũ ngày xưa
Để nghe cay tìm mắt,
Để nhớ thương nghẹn ngào..."
Như các bạn đã biết, Đà Lạt là thành phố của tình yêu, là nơi mà từ xưa đến nay đã ghi dấu biết bao chuyện tình của nhân gian. Có không ít người đã từng được tận hưởng cảm giác đi bên cạnh người thương trên những cung đường dốc quanh co dưới hàng thông già của xứ sở sương mù. Ở đây, họ cùng nhau lắng nghe cái lạnh thoáng len lỏi trên làn da, nghe con tim rạo rực yêu đương.
Thế nhưng không phải ai cũng may mắn giữ được tình yêu bên mình. Vì sẽ đến một ngày "một người bỏ quên thành phố", rồi sẽ xa người mấy mùa lá rơi. Sau cùng chỉ còn lại một người đơn côi lẻ bóng trên con đường nhỏ xíu quanh co đìu hiu nghe sương mù lãng đãng trôi, nghe dư âm tình cũ nghẹn ngào, nghe niềm cay đắng tìm vào trong mắt buồn và nghe sương lạnh tê tái buốt tim mình... Có lẽ không còn cái lạnh nào nhiều hơn cái sự lạnh lẽo cô đơn của chuyện tình buồn.
"Mây
Vẫn bay trên vùng thương nhớ,
Mưa vẫn rơi,
Trên thành phố quạnh hiu
Em ra đi, thành phố xa đất lạ
Quên một người, quên cả lối trăng sao
Rồi có đêm nào,
Mưa về nhớ nhau?
Đọc thư xanh ngày nào thêm buồn đau...
Đêm nay qua con đường xưa, lạnh buốt bờ vai
Đường khuya ta một bóng, giữa thành phố sương mù..."
Như đã chia sẻ bên trên, "Thành phố sương mù" không phải viết về thành phố Đà Lạt. Nhưng trong từng lời ca đó, Đà Lạt vẫn hiện lên tuyệt đẹp cùng với một câu chuyện buồn. Đà Lạt mộng mơ lúc nào cũng dịu dàng, man mác buồn, đúng như cảm nhận của nhiều người về vùng đất này.
Hãy nhắm mắt lại tưởng tượng bạn đang ở Đà Lạt, thức dậy trong căn nhà gỗ giữa đồi thông, sương mù giăng ngang, có vài giọt mưa bay ngoài khung cửa. Bật nhạc lên, nghe giọng ca Như Quỳnh đầy thổn thức: "Mây vẫn bay trên vùng thương nhớ, mưa vẫn rơi trên thành phố quạnh hiu...". Ấy là cảm giác rất khó tả mà có lẽ mỗi người nên một lần được cảm nhận.
Xem thêm: “Gạo trắng trăng thanh” của Hoàng Thi Thơ: Tiếng hò giã gạo vang vọng khắp miền quê
5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần
Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!
Bình luận