“Rong chơi cuối trời quên lãng” bản nhạc tình đau thương của Hoàng Thi Thơ
Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ chia sẻ, ca khúc “Rong chơi cuối trời quên lãng” được ông sáng tác dựa trên một chuyện tình đau thương, có thật ngoài đời.
CA KHÚC "RONG CHƠI CUỐI TRỜI QUÊN LÃNG”
Tên các khúc: Rong chơi cuối trời quên lãng
Nhạc sĩ: Hoàng Thi Thơ
Năm phát thành: trước năm 1975
Ca sĩ trình bày tiêu biểu: Khánh Ly
Hoàn cảnh ra đời ca khúc “Rong chơi cuối trời quên lãng” của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ
Những ai yêu thích dòng nhạc vàng chắc hẳn không mấy xa lạ với ca khúc “Chuyện tình của người trinh nữ tên thi” rất nổi tiếng của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ kể về một câu chuyện tình buồn của một cô gái với kết thúc vô cùng bi thương. Đó là câu chuyện có thật và chính nhạc sĩ là người tận mắt chứng kiến. Nhân vật Thi được nhắc đến trong bài là một cô vũ nữ còn rất trẻ, đang tuổi trăng tròn, được rất nhiều người theo đuổi. Nhưng nàng lại trót đem lòng yêu mến một nghệ sĩ đã có gia đình. Khi biết tin con gái mang thai với người tình, mẹ cô đã dẫn con gái đi giải quyết hậu quả, nhưng vì còn quá trẻ nên Thi đã không qua khỏi.
Từ mối tình của Thi, nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ đã viết không chỉ 1 mà đến 3 ca khúc, gồm: “Chuyện tình của người trinh nữ tên thi”, “Cơn sốt bất tận” và “Rong chơi cuối trời quên lãng”. Trong những bài hát này, nhạc sĩ đã để Thi ra đi trên “nệm lá” ở rừng sâu, một cái chết đầy thi vị thay cho khung cảnh bi thương, đau đớn ngoài đời thực.
Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ từng kể lại như sau: “Người con gái lạ lùng đó tên Thi. Thi trẻ đẹp như nhiều thiếu nữ thời nay. Thi yêu sớm, tình Thi ngang trái. Người đời thị phi, Thi buồn lòng bỏ đi. Thi lên rừng, có lẽ để khóc một mình dưới gốc cây già vô trì. Rồi cuối cùng Thi chết, một sáng mùa đông, trên nệm lá vàng… Tôi biết người con gái đó. Tôi ngạc nhiên về lòng chung thủy của nàng. Chuyện tình nàng đẹp như một phép lạ mê hoặc lòng tôi. Tôi mượn âm thanh để kể lại, để bất diệt hóa tình yêu của nàng. Xin Thi phù hộ cho tôi, cho cả những người nghe và hát bài hát này!”.
Dù là bài hát được nhiều người yêu thích và biết đới, thế nhưng “Rong chơi cuối trời quên lãng” lại được rất ít ca sĩ chọn trình diễn, có lẽ là vì giọng hát của Khánh Ly đã quá thành công với ca khúc này.
Lời bài hát “Rong chơi cuối trời quên lãng” của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ
Ta đi lang thang theo ngày tháng,
theo đời hoang mang buồn đi bốn phương trời.
Ta đi rong chơi như là gió, như là mây
đi tìm quên cơn mê này.
Ta đi lang thang trên đồi vắng, qua rừng sâu
cho tâm hồn hết âu sầu
Không còn nhớ, không còn thương
bóng người xưa quên thề cũ
Không còn nhớ, không còn thương
mối tình xưa quá bẽ bàng.
Một mình một bóng, đời mình, một mình một bóng
chênh vênh lạc loài, bóng ai còn đi
Rồi ngày nào đó, một ngày, rồi ngày nào đó,
không ai kêu ta, có ai gặp ta.
Ta đi bơ vơ bên ghềnh đá, trên sườn non
chân ngựa hoang bước mơ hồ.
Ta đi rong chơi bên bời suối, theo bầy nai
đi tìm quên cơn mê này.
Ta đi lang thang quên ngày tháng, quên trần gian
quên nhân tình đã quên mình
Xin một sáng trong mùa đông, trên nệm êm lá vàng úa,
không còn nhớ, không còn thương
ta nằm im chết bên đường.
Nếu như “Chuyện tình người trinh nữ tên Thi” là lời khuyên của một người kể chuyện, thì ca khúc “Rong chơi cuối trời quên lãng” của Hoàng Thi Thơ lại là lời tâm sự của chính cô gái tội nghiệp ấy. Nhân vật “ta” trong bài hát đã kể về hành trình lang thang quên ngày quên tháng sau khi nhận ra mình đã trót trao trái tim cho một mối tình không lối thoát. Với nàng, tình yêu là tất cả, thậm chí còn lớn lao hơn cả mạng sống nên khi nhận ra sự bẽ bàng của tình yêu, nàng chán nản bỏ lại tất cả, bước đi trong hoang mang vô định, vào tận rừng sâu hun hút chỉ để mong quên đi người, quên đi những kỷ niệm thuở mặn nồng. Trong hành trình đó, đã có lúc người con gái ấy trông rất phong lưu khi nàng ví mình như đám mây, như gió, rong chơi cùng bầy nai trên bãi biển, vẽ nên bức tranh phong cảnh đẹp nhất trần đời. Nhưng rồi niềm vui ấy cũng chóng qua, nỗi buồn lại ghé đến khiến nàng chênh chao, lạc loài. Không thể gắng gượng được nữa, nàng buông bỏ tất cả. Trong khoảnh khắc nằm lên nệm êm lá vàng úa, nàng nhắm mắt lại, đi vào giấc ngủ thiên thu, về nơi cuối trời quên lãng.
Dù bài hát “Rong chơi cuối trời quên lãng” có kết thúc rất buồn, nhưng hình ảnh một người con gái lang thang bước đi vô định trong bài đã hấp dẫn trí tưởng tượng của rất nhiều người yêu nhạc. Có lẽ, họ nhìn thấy những phần nào đó của mình xuất hiện trong bài hát, đó có thể là một ngày chán chường, với tâm trạng mỏi mệt, người ta cũng muốn như cô gái, bỏ tất cả để bước đi, dù chưa biết là đi về đâu…
Xem thêm: “Gạo trắng trăng thanh” của Hoàng Thi Thơ: Tiếng hò giã gạo vang vọng khắp miền quê
5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần
Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!
Bình luận