“Mưa nửa đêm” - Khúc nhạc sầu nhưng không bi lụy của Trúc Phương

“Mưa nửa đêm” là một trong những tình khúc nổi tiếng của nhạc sĩ Trúc Phương được sáng tác vào năm 1967, rất được yêu thích qua giọng hát của Thanh Thúy.

Diệu Nguyễn
11:00 03/10/2024 Diệu Nguyễn
Âm nhạc
Amnhac.net

CA KHÚC “MƯA NỬA ĐÊM”

  • Tên các khúc: Mưa nửa đêm

  • Nhạc sĩ: Trúc Phương

  • Năm phát thành: 1967

  • Ca sĩ trình bày tiêu biểu: Thanh Thúy

Hoàn cảnh ra đời ca khúc “Mưa nửa đêm” của nhạc sĩ Trúc Phương

Nhạc sĩ Trúc Phương – ông hoàng làng nhạc bolero với những bản tình ca da diết, thiết tha. Bằng tất cả tài hoa và tình yêu nghệ thuật, người nhạc sĩ này đã để lại kho tàng âm nhạc nước nhà một khối tài sản đồ sộ với những tình khúc bất hủ như: “Buồn trong kỷ niệm”, “Tàu đêm năm cũ”, “Nửa đêm ngoài phố”,… Và trong kho tàng nhạc phẩm đồ sộ ấy, “Mưa nửa đêm” là một trong những ca khúc nổi tiếng nhất, được nhiều khán giả yêu thích, mến chuộng gần 60 năm qua.

Những ai yêu mến âm nhạc Trúc Phương đều dễ dàng nhận thấy, trong những bài hát của ông luôn ẩn chứa những câu chuyện tình đẹp nhưng dang dở, day dứt. Và “Mưa nửa đêm” cũng không ngoại lệ, trong bài hát này nhạc sĩ Trúc Phương dùng những nốt nhạc, lời ca kể về câu chuyện một chàng trai trong đêm mưa buồn suy tư nhớ về cố nhân với những lưu luyến, nhớ thương.

hoan-canh-ra-doi-ca-khuc-mua-nua-dem-cua-nhac-si-truc-phuong-6
Bìa ca khúc "Mưa nửa đêm" của nhạc sĩ Trúc Phương

Bài hát được rất nhiều ca sĩ thể hiện, nhưng hay nhất và được yêu thích nhất là qua giọng ca liêu trai của Thanh Thúy. Với cách luyến láy tài tình, uyển chuyển danh ca Thanh Thúy đã truyền tải được một cách vô cùng trọn vẹn nỗi buồn, nỗi khắc khoải trong tình khúc “Mưa nửa đêm” của nhạc sĩ Trúc Phương.

Đôi lời bình phẩm ca khúc “Mưa nửa đêm” của nhạc sĩ Trúc Phương

Từ xưa đến nay, tiếng mưa thường gợi buồn và gieo vào lòng người những cảm xúc ngổn ngang, đặc biệt là tiếng mưa đêm. Lúc bốn bề trở nên yên tĩnh vắng lặng, lắng nghe từng giọt mưa rơi xuống, người ta càng dễ nhớ về những kỷ niệm xưa cũ.

Đêm chưa ngủ

Nghe ngoài trời đổ mưa từng hạt rơi

Gác nhỏ đèn le lói bóng dáng in trên tường loang

Anh gối tay tôi để ôn chuyện xưa cũ

Gói trọn trong tuổi nhớ.

Những giọt mưa trong đêm khuya tí tách rơi, ánh đèn vàng in bóng lên tường, trong không gian đầu sự u hoài ấy, chàng trai trằn trọc gối đầu lên tay bạn, nhớ về những chuyện ngày xưa cũ. Trong cái giá lạnh của đêm mưa, trong cái tăm tối và nghèo nàn ấy vẫn có một tình cảm thiêng liêng và nồng cháy. Tình cảm ấy như thay ngọn đèn kia, thắp sáng cả căn gác nhỏ.

 Tôi muốn hỏi

Có phải vì đời chưa trọn vòng tay

Có phải vì tâm tư dấu kín trong thư còn đây

Nên những khi mưa nửa đêm làm xao xuyến,

Giấc ngủ chưa đến tìm.

Những dòng tâm sự chôn giấu trong lòng, những tâm tư giấu kín khiến chàng trai khó chìm vào giấc ngủ. “Đời chưa trọn vòng tay” là vì mỗi người còn mang nặng bao hoài bão ước vọng, chưa biết tương lai ra sao khi giờ ai cũng trắng tay. Những giọt mưa đêm nặng hạt làm nỗi ưu tư trong lòng càng thêm nặng trĩu, thao thức mất ngủ, lòng lưu luyến thương tiễn người ra đi.

hoan-canh-ra-doi-ca-khuc-mua-nua-dem-cua-nhac-si-truc-phuong-2
Lời ca khúc "Mưa nửa đêm" của nhạc sĩ Trúc Phương
hoan-canh-ra-doi-ca-khuc-mua-nua-dem-cua-nhac-si-truc-phuong-1
Lời ca khúc "Mưa nửa đêm" của nhạc sĩ Trúc Phương

Ngoài hiên mưa tuôn

Mưa lạnh xuyên qua áo ai

Canh dài nghe bùi ngùi.

Mưa lên phố nhỏ

Có một người vừa ra đi đêm nay

Để bao nhiêu luyến thương lại lòng tôi.

Đêm nay “mưa lạnh xuyên qua áo ai”, câu hát làm hiện hữu lên bóng hình một người ra đi trong đêm hiu quạnh. Những câu hát buồn khiến người nghe cảm nhận rõ nét cái giá lạnh trong đêm khuya cũng như nỗi buồn buốt giá của người ra đi. Đêm dài như vô tận, người bạn năm nào gối tay cùng nhau ôn chuyện cũ nay đã quay lưng ra đi, băng mình vào mưa gió. Người ra đi, còn lại mình tôi trong căn gác nhỏ với những kỷ niệm cũ buồn thương.

Khi trót gửi

Những hình ảnh của tim vào lòng đêm

Những kỷ niệm cho nhau nếu mất đi xin đừng quên.

Tôi thiếp đi trong niềm vui và đêm rớt

Những giọt mưa cuối cùng.

Những kỷ niệm cũ của chính mình xin trao lại cho đêm mưa lạnh ấy, xin cơn mưa mang theo những ký ức đẹp đến bên người. Để người biết rằng tôi sẽ không bao giờ quên đi những kỷ niệm của đôi ta. Những ký ức ấy sẽ mãi hằn sâu trong trái tim này. Qua đêm mưa trời lại sáng, cuộc đời vẫn sẽ tiếp diễn, tôi vẫn thế vẫn sống và nhớ đến người – tri kỷ của đời tôi. “Tôi thiếp đi trong niềm vui”, tôi đã buông được những trăn trở, ưu tư trong lòng, bình yên ngủ thiếp đi khi nghĩ về tình bạn của chúng ta vẫn sẽ còn mãi cho dù xa cách nhau, đó sẽ là niềm tin, lẽ sống làm con tôi này bừng lên ánh sáng hạnh phúc, lạc quan để sống với đời.

“Mưa nửa đêm” là một nhạc khúc mưa buồn nhưng lại tràn ngập ánh sáng của sự lạc quan. Trong bức tranh tăm tối của đêm mưa vẫn hắt lên ánh sáng của tình người ấm áp, trong cảnh tiễn đưa bạn đi trong lạnh giá vẫn có ánh sáng của ngày mia. Có thể nói “Mưa nửa đêm” của nhạc sĩ Trúc Phương là một bản nhạc buồn nhưng không bi lụy, ngân vang vương vấn và sưởi ấm lòng của những trái tim yêu nhạc.

Xem thêm: “24 giờ phép” – Ca khúc táo bạo và gợi tình nhất của nhạc sĩ Trúc Phương

amnhac.net

5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần

Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!

Bài Mới

Bình luận