Lời bài hát “Anh biết em đi chẳng trở về” của nhạc sĩ Anh Bằng
“Anh biết em đi chẳng trở về” là bản tình ca nổi tiếng được nhạc sĩ Anh Bằng phổ từ bài thơ “Anh biết em đi” của thi sĩ Thái Can.
“Anh biết em đi chẳng trở về” là một trong những bản nhạc phổ thơ nổi tiếng của nhạc sĩ Anh Bằng, được phổ từ bài thơ “Anh biết em đi” của nhà thơ Thái Can ra đời năm 1934.
Trước khi được nhạc sĩ Anh Bằng phổ nhạc vào năm 1997, bài thơ này của Thái Can cũng từng được nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ phổ nhạc, nhưng không được nhiều người biết tới. Sau khi ra mắt, bài hát “Anh biết em đi chẳng trở về” của nhạc sĩ Anh Bằng gắn liền với tên tuổi của ca sĩ Vũ Khanh.
Dưới đây là lời bài hát “Anh biết em đi chẳng trở về” của nhạc sĩ Anh Bằng:
Anh biết em đi chẳng trở về
Dặm ngàn liễu khuất với sương che
Em đừng quay lại nhìn anh nữa
Anh biết em đi chẳng trở về
Không phải vì anh chẳng tại em
Hoa thu tàn tạ rụng bên thềm
Ân tình sớm nở chiều phai úa
Không phải vì anh chẳng tại em
Bên gốc thông xưa mình lỡ ghi
Tình ta âu yếm lúc đam mê
Thôi đành xóa lời thề trăng nước
Bên gốc thông xưa mình lỡ ghi
Em nhớ nhung chi giọt hương nguyền
Đàn xưa đã lỗi khúc tơ duyên
Tơ trời không đượm tình âu yếm
Em nhớ nhung chi giọt hương nguyền
Không phải vì anh chẳng tại em
Tình kia sao giữ được muôn vàn
Em đừng nên giận tình phai úa
Bể cạn sao mờ núi cũng tan
Anh biết em đi chẳng trở về
Dặm ngàn liễu khuất với sương che
Em đừng quay lại nhìn anh nữa
Anh biết em đi chẳng trở về
Anh biết em đi chẳng trở về
Bài thơ “Anh biết em đi” của thi sĩ Thái Can
Anh biết em đi chẳng trở về,
Dặm ngàn liễu khuất với sương che.
Em đừng quay lại nhìn anh nữa:
Anh biết em đi chẳng trở về.
Em nhớ làm chi tiếng ái ân.
Đàn xưa đã lỡ khúc dương cầm.
Dây loan chẳng đượm tình âu yếm,
Em nhớ làm chi tiếng ái ân.
Bên gốc thông già ta lỡ ghi
Tình ta âu yếm lúc xuân thì.
Em nên xóa dấu thề non nước
Bên gốc thông già ta lỡ ghi.
Chẳng phải vì anh chẳng tại em:
Hoa thu tàn tạ rụng bên thềm.
Ái tình sớm nở chiều phai rụng:
Chẳng phải vì anh chẳng tại em.
Bể cạn, sao mờ, núi cũng tan,
Tình kia sao giữ được muôn vàn...
Em đừng nên giận tình phai lạt:
Bể cạn, sao mờ, núi cũng tan.
Anh biết em đi chẳng trở về
Dặm ngàn liễu khuất với sương che.
Em đừng quay lại nhìn anh nữa;
Anh biết em đi chẳng trở về.
Thi sĩ Thái Can (1910 – 1998) là bác sĩ và là nhà thơ thời tiền chiến. Từ lúc còn ngồi trên ghế nhà trường, Thái Can đã bắt đầu làm thơ. Năm 1934, ông cho in tập thơ đầu tay mang tên “Những nét thanh đan” do Ngân Sơn tùng thư ở Huế xuất bản. Song song với việc viết thơ, Thái Can cũng tốt nghiệp bác sĩ y khoa và bắt đầu công việc bác sĩ vào năm 1940. Năm 1954, ông di cư vào Nam, mở phòng khám ở Đà Nẵng, rồi sau năm 1975 thì tị nạn sang Mỹ. Nhà thơ Thái Can từng được Hoài Thanh và Hoài Chân chọn để giới thiệu trong quyển Thi nhân Việt Nam xuất bản năm 1942.
Xem thêm; Lời bài hát “Chuyện hoa sim” và “Tím cả chiều hoang” của nhạc sĩ Anh Bằng
5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần
Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!
Bình luận