Niềm dự cảm về cuộc đời đầy biến cố của nhạc sĩ Lam Phương qua ca khúc “Xin thời gian qua mau”
“Xin thời gian qua mau” là ca khúc được nhạc sĩ Lam Phương sáng tác vào thập niên 1960 trong nỗi niềm thương nhớ cố hương đầy da diết và u hoài.
CA KHÚC “XIN THỜI GIAN QUA MAU”
Tên các khúc: Xin thời gian qua mau
Nhạc sĩ sáng tác: Lam Phương
Năm phát thành: thập niên 1960
Ca sĩ trình bày tiêu biểu: Dạ Hương, Thanh Thúy, Hoàng Oanh
Hoàn cảnh ra đời ca khúc “Xin thời gian qua mau”
Bài hát “Xin thời gian qua mau” được nhạc sĩ Lam Phương sáng tác vào thập niên 1960 và nổi tiếng qua tiếng hát của Dạ Hương, Thanh Thúy và Hoàng Oanh. Sau này, khi nghe Hoàng Oanh hát ở hải ngoại, nhiều người lầm tưởng rằng ca khúc này được Lam Phương viết sau năm 1975, bởi phần ca từ trong bài như gieo vào hồn người những hoài vọng thiết tha về cố hương với nỗi niềm thương nhớ quê nhà không nguôi.
Khi sáng tác bài hát này, ở phần lời đề tặng trên tờ nhạc có ghi là: “Viết cho T. những ngày nhớ em”. Không ai rõ T. trong bài hát là người đẹp nào mà để lại cho người nhạc sĩ tài hoa vết thương lòng sâu sắc đến vậy.
Có một điều đặc biệt ở ca khúc “Xin thời gian qua mau” đó là phần lời nhạc như vận đúng vào cuộc đời của người nhạc sĩ. Lúc sáng tác ca khúc này, Lam Phương đang ở thời kỳ đỉnh cao của sự nghiệp, với đầy đủ tiền tài, danh vọng. Mấy ai nghĩ rằng, trong khung cảnh ấy ông lại viết ra lời lời ca đầy u uất, suy tư đến vậy. Để rồi 30 năm sau, những lời ca ấy như được ông viết cho hoàn cảnh của chính mình khi lâm vào bạo bệnh, liệt gần nửa người, cả ngày chỉ quanh quẩn trong bốn góc phòng, cô đơn lạnh lẽo, ngày qua ngày “cố đếm thời gian qua thật nhanh” .
Đó là một dự cảm về tương lai hay âm nhạc đã vận vào cuộc đời của người nhạc sĩ tài hoa bạc mệnh?
Đôi lời bình bẩm về ca khúc “Xin thời gian qua mau”
Buồn nào hơn đêm nay
Buồn nào hơn đêm nay
Khi ngoài kia bão tố đầy trời
Từng cánh lá cuốn gió
Rơi vào lòng đêm thâu
Thương thầm mối tình ngâu
Bài hát được nhạc sĩ Lam Phương lấy bối cảnh là một đêm mưa buồn, khi không gian xung quanh lạnh vắng, lòng người cũng trở nên hoang vu, trống trãi. Đó là một đêm buồn, buồn hơn tất thảy mọi đêm, bởi ngoài kia bão tố đầy trời, từng cánh lá bị gió cuốn bay như kiếp tha hương xa nhà bị cuốn trôi vào dòng đời giông bão. Trong nỗi cô đơn bần thần ấy, kẻ ly hương chợt nhớ đến mối tình buồn vào một ngày mưa ngâu tháng 7 nơi quê nhà.
Ngày về ôi xa quá
Cánh nhạn còn miệt mài
Trong nắng hồng mê say
Lạc bầy chim chíu chít
Hai phương trời cách biệt
Đêm chờ và đêm mong
Dù “cánh nhạn” vẫn miệt mài tha hương, bay hoài bay mãi nơi phương trời riêng của mình. Dù mải mê “trong nắng hồng mê say”, thì cánh nhạn ấy vẫn chỉ là cánh chim lạc bầy, mãi thương nhớ về nguồn cội của mình. Nhớ về nơi quê hương xa xôi, nhớ cả bóng hình “nàng mưa ngâu”. Từng đêm mong nhớ, từng đêm đợi chờ, nỗi lòng da diết ấy như câu ca dao của ông bà ngày xưa: “Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội. Người xa người tội lắm người ơi”.
Ta đã quen, quen từng hơi thở
Quen tiếng cười và sóng mát đưa tin
Tám mùa đông cây rừng khô trụi lá
Chưa bao giờ một phút sống xa nhau
Đã từng quen nhau, từng có khoảng thời gian mặn nồng, xem nhau như hơi thở, chưa từng có một phút xa nhau. Ấy vậy mà 8 năm qua, ta lại chẳng thể gặp nhau. Tám năm dài đằng đẵng mong nhớ nhau, khiến cây rừng cũng buồn khô trụi lá.
Thương những đêm trăng tà soi xóm vắng
Đưa em về anh viết thành bài ca
Thương những khi trưa hè nghiêng nắng đổ
Hắt hiu buồn tiếng vọng nhè nhẹ đưa
Ở nơi phương trời xa xôi, nhớ về những kỷ niệm tình yêu ngày xưa cũ, những đêm trăng tà soi xóm vắng, hai đứa cùng dạo bước bên nhau, hay những khi trưa hè nghiêng đổ nắng, bóng em bên cạnh nhẹ nhàng thướt tha. Dù buồn vui cuộc đời ta vẫn có nhau, góp mặt thành lời ca tiếng hát, nhè nhẹ đưa vào lòng.
Buồn nào hơn đêm nay
Buồn nào hơn đêm nay
Khi tình xuân đã úa bụi đời
Nhiều lúc muốn trách móc
Hay giận hờn vu vơ
Chỉ làm phí ngày thơ
Nhưng rồi khung cảnh thực tại lại hiện ra, ta nhận rằng mình đã xa em thật rồi. Buồn nào hơn đêm nay khi thời gian thì cứ qua đi, em cũng dần xa anh mãi, đường đời đôi ngã ngăn cách tình ta. Đôi khi cũng muốn nói lời trách móc, giận hờn nhưng rồi lại thôi bởi ta biết dù có than vãn, trách hờn thì cũng chỉ lãng phí thời gian, bởi số phận cuộc đời đã an bài như thế.
Dù rằng sau mưa bão
Gió hiền hòa lại về
Vẫn thấy lòng hoang vu
Cuộc đời là hư vô
Bôn ba chi xứ người
Khi mình còn đôi tay
Điều mong ước duy nhất là lúc là xin thời gian qua mau, để sau cơn giông bão, gió hiền hòa lại về. Cuộc đời này vốn dĩ chỉ là hư vô, có mà như không, tan rồi lại hợp. Biết là như thế mà sao ta vẫn mãi bôn ba nơi xứ người để rồi mang nặng nỗi sầu ly hương?
Xem thêm: Tình khúc Cỏ úa” gắn liền với quãng đời buồn của nhạc sĩ Lam Phương
5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần
Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!
Bình luận